NHỮNG KẺ KHÔNG MUỐN ĐẤT NƯỚC PHÁT TRIỂN!

Trong lúc Tổng thống Joe Biden tiếp đón long trọng Thủ tướng Phạm Minh Chính thì một nhúm người ở "tụ nghĩa đường" Cali (đây là trung tâm vận động quyên góp tiền chống cộng) lại tụ tập tổ chức biểu tình chống Nhà nước Việt Nam, kêu gọi Chính phủ Mỹ ngừng quan hệ hợp tác với Việt Nam. Nhìn kỹ từng người, từng hành động của nhúm này thấy hài hước lung linh trên từng khuôn mặt.

Chúng ta đều biết Lịch sử Việt Nam là lịch sử của những cuộc chiến tranh. Trong thời phong kiến, sau mỗi cuộc chiến với người hàng xóm phương Bắc thì triều đình nước ta đều cử sứ thần sang triều cống, thiết lập lại mối quan hệ bình thường, mong cho người dân hai nước sống trong hòa bình, thịnh vượng và phát triển. Các cụ có câu: “Tránh voi chẳng xấu mặt nào”. Nhưng, không có nghĩa là những cuộc chiến ấy bị lãng quên. Trong mối quan hệ với Hoa Kỳ, Việt Nam cũng giữ vững tinh thần ấy, một tinh thần gác lại lịch sử để cùng hợp tác, nhưng không lãng quên.

Bên lề những thông tin Việt Nam - Hoa Kỳ hợp tác về nhiều mặt như kinh tế, năng lượng, biến đổi khí hậu, chính sách công… thì Việt Nam vẫn khéo léo nhắc lại những biến cố lịch sử đã qua của hai quốc gia. Nhắc lại để làm gì? Để 2 quốc gia cùng rút ra bài học rằng, dù đã từng đối đầu nhưng không có nghĩa là mãi mãi đối đầu, dù từng uýnh nhau “sứt đầu mẻ trán” nhưng không có nghĩa là vĩnh viễn không thể làm bạn. Trong chuyến thăm của Thủ tướng Phạm Minh Chính, Thông tin Chính phủ nhắc lại một sự kiện đã diễn ra cách đây 77 năm, đó là sự kiện Chủ tịch Hồ Chí Minh gửi thư cho Tổng thống Harry Truman vào ngày 16/02/1946 bày tỏ mong muốn độc lập dân tộc và sẵn sàng cho việc hai quốc gia thiết lập quan hệ toàn diện. Mong muốn hòa hợp, hòa bình của Việt Nam đã có từ rất lâu rồi chứ không phải là mới đây. Việt Nam tiếp tục củng cố mong muốn ấy một lần nữa khi Thủ tướng Phạm Minh Chính thăm tượng đài Tổng thống Thomas Jefferson - tác giả của bản “Tuyên ngôn độc lập” của nước Mỹ, một tư liệu mà Chủ tịch Hồ Chí Minh đã dẫn nguồn trong “Tuyên ngôn độc lập” đọc tại Quảng trường Ba Đình vào 02/09/1945.


Lại nói về nhúm người ở "tụ nghĩa đường" Cali, khi đất nước thoát ra khỏi chiến tranh, đổ nát, khó khăn, bị cấm vận kéo dài thì họ bỏ nước ra đi, bây giờ tươi đẹp, đàng hoàng, bao người Việt lầm đường lạc lối ngày ấy cũng đã trở về quê hương sống trong xã hội Cộng sản thanh bình ấm áp. Kiều bào tại Mỹ luôn hướng về Tổ quốc bằng tình cảm yêu thương, hễ khi thấy nguyên thủ Nhà nước Việt Nam sang Mỹ là tổ chức gặp mặt thân mật, hỏi han tình hình đất nước, sát cánh kề vai cùng chính phủ vun đắp tình hữu nghị... Vậy mà, trong số người Việt tại Mỹ vẫn đang tồn tại một nhúm người hiềm khích. Họ kiên quyết không chịu hoàn lương về với Tổ quốc, vẫn mang tư tưởng hận thù dân tộc, ngăn cản bước tiến của đất nước. Nước Mỹ càng thắt chặt quan hệ nồng ấm với Việt Nam thì họ lại điên cuồng chống phá như những con thiêu thân lao vào bóng điện. Cũng không biết gọi họ là loại gì đây nữa? Trào phúng và hài hước thật!

Nguyễn Văn Nam

 

Nhận xét