Công cuộc đấu tranh với các âm mưu chống phá của các thế lực thù địch trong và ngoài nước dựa trên chiêu bài nhân quyền nhằm vào Việt Nam còn lâu dài và phức tạp. Để tạo thêm niềm tin của nhân dân vào sứ mệnh ấy, rất cần những cái đầu tỉnh táo để nhận diện và vạch trần sự thật về những đối tượng vi phạm pháp luật đang được các cá nhân, tổ chức chống phá gắn cho cái mác “tù nhân lương tâm”.
Mới đây, tổ chức Theo dõi nhân quyền quốc tế (HRW) ra thông cáo báo chí lên án Việt Nam vi phạm nhân quyền với nội dung “Việt Nam nằm trong số ít nhất 83 chính phủ trên thế giới đã dùng đại dịch COVID-19 để biện minh cho hành động vi phạm quyền tự do ngôn luận và hội họp ôn hòa của người dân”.
Trong báo cáo này, HRW cho rằng, trong năm 2020, chính quyền Việt Nam đã gia tăng trấn áp những người cổ vũ cho các quyền dân sự và chính trị cơ bản, đặc biệt là quyền tự do ngôn luận và quyền lập hội… Thậm chí, một quan chức của tổ chức này còn vu cáo rằng, năm 2020 “lại là một năm đen tối nữa cho nhân quyền ở Việt Nam”.
Để chứng minh cho lập luận xuyên tạc ấy, HRW đã liệt kê một số bản án dành cho các đối tượng vi phạm pháp luật thời gian qua. Trong đó có những trường hợp đã vi phạm pháp luật và bị xử lý theo quy định của pháp luật Việt Nam, như: Nguyễn Tường Thụy, Lê Hữu Minh Tuấn, Phạm Chí Dũng, Cấn Thị Thêu, Trịnh Bá Phương, Trịnh Bá Tư, Phạm Đoan Trang…
Tất cả những người này đều phạm tội tuyên truyền chống Nhà nước Cộng hòa XHCN Việt Nam theo Điều 117, Bộ luật Hình sự. Bên cạnh đó, trang fanpage Việt Tân đã lợi dụng ảnh hưởng của Báo cáo nhân quyền HRW đối với Việt Nam để “chế tác” nhiều tấm thiệp gửi đến các “tù nhân lương tâm” như Lê Đình Lượng, Nguyễn Văn Hoá, Nguyễn Năng Tĩnh, Hoàng Đức Bình… với ngôn từ lố bịch.
Đây là một luận điệu chẳng mới mẻ gì của HRW, bởi bao năm qua họ vẫn chỉ nhai đi nhai lại luận điệu vu cáo Việt Nam vi phạm nhân quyền. Từ bao giờ, hành động chống phá Nhà nước, chống phá nhân dân lại được gọi là yêu nước?
Từ bao giờ, những kẻ xảo trá, phản bội Tổ quốc, miệt thị đất nước mình lại được cho là “đang đấu tranh vì tự do, nhân quyền”? Đây là một chiêu trò mang màu sắc chính trị của HRW và các tổ chức phản động như Việt Tân nhằm chống phá đất nước Việt Nam.
Trong vấn đề này, cần thấy rõ:
Thứ nhất, Việt Nam không có cái gọi là “tù nhân lương tâm”.
Tù nhân là cụm từ dành cho những người có hành vi vi phạm pháp luật, bị toà án tuyên là có tội và phải chịu hình phạt tù theo quyết định có hiệu lực của toà án. Việc một người bị phạt tù là hậu quả tất yếu khi người đó có hành vi phạm tội, xâm phạm các quan hệ xã hội được quy định trong Bộ luật Hình sự. Chúng ta phải khẳng định một lần nữa rằng, ở Việt Nam không có cái gọi là “tù nhân lương tâm”, chỉ có những đối tượng vi phạm pháp luật, bị pháp luật xử lý. Cách gọi “tù nhân lương tâm” chỉ là một chiêu trò của tổ chức Ân xá quốc tế (Amnesty International – AI) và những cá nhân, tổ chức thù địch. Họ nêu ra với ý đồ cổ súy, hậu thuẫn cho các đối tượng chống phá Đảng, Nhà nước, nhân dân Việt Nam, can thiệp bảo vệ cho những đối tượng này.
Theo một số thông tin, trước khi thuật ngữ “tù nhân lương tâm” được sử dụng thì AI sử dụng thuật ngữ tù nhân chính trị. Tuy nhiên, AI nhận thấy có rất nhiều người không hề hoạt động chính trị, mà chỉ đơn thuần thực hiện các quyền con người cơ bản hoặc các quyền công dân của mình, vì thế mà họ phải chịu cảnh tù đày, bắt bớ, đàn áp. Những người như vậy nếu xét theo tiêu chuẩn của một tù nhân chính trị thì không phải, cho nên AI đã nghĩ ra một khái niệm mới, đó là “tù nhân lương tâm”.
Qua đó, các tổ chức, cá nhân đã lợi dụng thuật ngữ “tù nhân lương tâm” của tổ chức AI này để đưa ra tuyên bố, phúc trình, báo cáo và phát ngôn, trả lời phỏng vấn… về vấn đề nhân quyền, dân chủ ở Việt Nam nhằm biện hộ cho một số người ở Việt Nam có hành vi vi phạm pháp luật, xâm phạm an ninh quốc gia, trật tự an toàn xã hội, bị tuyên các bản án hình sự.
Người phát ngôn Bộ Ngoại giao Việt Nam và đại diện cơ quan chức năng liên quan nhiều lần khẳng định, ở Việt Nam không có cái gọi là “tù nhân lương tâm”, không có việc những người vì tự do bày tỏ chính kiến mà bị bắt giữ. Như tại các quốc gia khác trên thế giới, ở Việt Nam, mọi hành vi vi phạm pháp luật đều bị xử lý nghiêm theo đúng các quy định của pháp luật.
Tuy nhiên, các tổ chức, cá nhân chống đối luôn tìm cách phớt lờ sự thật và chứng lý đó. Bởi vậy, mỗi khi TAND ở Việt Nam xét xử, tuyên án một hoặc một nhóm người có hành vi vi phạm pháp luật với các tội danh liên quan hoạt động chính trị, chống phá Nhà nước thì các tổ chức, cá nhân trên đã dựa vào cái gọi là “tù nhân lương tâm” yêu cầu Việt Nam “phải trả tự do vô điều kiện, ngay lập tức” cho số người này nhằm vu cáo Nhà nước Việt Nam.
Thứ hai, đây là chiêu trò hòng cổ vũ, khích lệ, động viên cho số đối tượng chống phá chính quyền tiếp tục “vững niềm tin” hòng tiếp tục thực hiện hoạt động chống phá sau khi ra tù.
Năm qua, không ít lần trên mạng xã hội xuất hiện những thông tin đại loại như: Các tù nhân lương tâm trong các trại giam ở Việt Nam thường xuyên bị ngược đãi, đe dọa, thậm chí bị đánh đập, thiếu đồ ăn thức uống… Bằng cách rêu rao rằng, thông qua nguồn tin bí mật, nguồn tin giấu tên, các “tù nhân lương tâm” tại Việt Nam hiện như “cá nằm trên thớt”. Thời gian qua, các cá nhân, tổ chức trên liên tục kêu gọi phải thả các tù nhân này ngay lập tức. Dường như chưa đủ để bẻ lái dư luận,họ còn phỏng vấn đối với người nhà của các đối tượng đang bị giam giữ, rồi tặng quà, ủng hộ tiền với mục đích cổ súy các đối tượng phạm tội ở trong tù hãy yên tâm và tiếp sức, lôi kéo người nhà đối tượng trên tiếp tục thực hiện các hoạt động chống phá Nhà nước Việt Nam.
Với danh nghĩa “tù nhân lương tâm”, các cá nhân, tổ chức chống phá hy vọng đối tượng vi phạm pháp luật ở trong tù yên tâm và đã được sự “cưu mang”, “thương hại” từ bên ngoài. Thậm chí, có kẻ lợi dụng cái mũ “tù nhân lương tâm” để tạo danh tiếng, điểm nóng, khuếch trương “thương hiệu”, thu hút tài trợ từ các tổ chức chống đối, phản động bên ngoài như trường hợp Nguyễn Văn Hải, Nguyễn Ngọc Như Quỳnh, Cù Huy Hà Vũ…
Đồng thời, cũng qua chiêu bài “tù nhân lương tâm”, các đối tượng chống đối tạo cơ hội, tạo cái cớ cho những thế lực nước ngoài can thiệp vào công việc nội bộ của Việt Nam, gây sức ép với chính quyền, xuyên tạc chủ trương, đường lối, chính sách của Đảng và Nhà nước, tiến tới gây bất ổn định tình hình an ninh, trật tự ở Việt Nam, dần dần thực cách mạng màu chuyển hoá chế độ chính trị ở nước ta.
Khái niệm “tù nhân lương tâm” thực sự là một cái mác dễ khơi gợi lòng trắc ẩn trong con người. Đó cũng là lý do mà ngày càng có những đối tượng sau khi vi phạm và bị xử lý theo luật pháp Việt Nam bỗng nhiên được dựng lên như những “hình tượng tù nhân lương tâm”, tiếp tục trở thành công cụ để các thế lực thù địch vu cáo, bịa đặt về tình hình nhân quyền ở Việt Nam.
Mục đích của cái danh “tù nhân lương tâm” là cổ súy, bảo vệ cho những hành vi xem thường luật pháp, gây rối xã hội, chống phá chế độ, xâm phạm an ninh quốc gia, từ đó tạo thêm vây cánh và nhân rộng “chân rết” phục vụ cho những hành động chống phá Việt Nam thông qua các vấn đề về tự do, tôn giáo và nhân quyền.
Nói cách khác, “tù nhân lương tâm” thực chất chỉ là một món hàng để đem ra trao đổi và mua chuộc, một thứ công cụ để đánh lừa dư luận. Tiếc rằng, trong dư luận vẫn còn không ít người nhận thức đơn giản, cả tin trước những luận điệu sai sự thật mà những kẻ mang mác “tù nhân lương tâm” nhưng thực chất lại đang bán rẻ lợi ích của quốc gia, dân tộc dựng lên.
Công cuộc đấu tranh với các âm mưu chống phá của các thế lực thù địch trong và ngoài nước dựa trên chiêu bài nhân quyền nhằm vào Việt Nam còn lâu dài và phức tạp. Để tạo thêm niềm tin của nhân dân vào sứ mệnh ấy, rất cần những cái đầu tỉnh táo để nhận diện và vạch trần sự thật về những đối tượng vi phạm pháp luật đang được các cá nhân, tổ chức chống phá gắn cho cái mác “tù nhân lương tâm”.
LA-BN
Nhận xét
Đăng nhận xét