CÓ MỘT THẾ HỆ NHƯ THẾ, XIN ĐỪNG PHẢN BỘI

Trong khói lửa chiến tranh, dưới làn đạn của giặc Mỹ xâm lược, Liệt sỹ, anh hùng LLVTND Vũ Xuân (quê Thái Bình) đã viết trong nhật ký của mình: "Bàn giao nguyên vẹn giang sơn Việt Nam cho thế hệ tương lai là trách nhiệm của chúng mình, của thế hệ thanh niên đang sống và chiến đấu chống Mỹ này...”.
Ôi Tổ quốc ơi, Tổ quốc đã có một thế hệ như thế! Đất nước có được hòa bình, độc lập, tự do như hôm nay là nhờ có một thế hệ như thế. Mỗi chúng ta đang có được cuộc sống bình yên, mỗi sớm mai thức dậy vươn vai hít thở bầu không khí trong lành của trời đất, tự tại sống, tự do nghĩ, an nhiên vui vẻ... là nhờ hồng phúc của chúng ta là con cháu của một thế hệ như thế!
Trong hình ảnh có thể có: ngoài trờiTrong hình ảnh có thể có: một hoặc nhiều người và ngoài trời
Một thế hệ đã ra đi đầu không ngoảnh lại dẫu biết phía sau là sống, phía trước có thể là cái chết, là địa ngục, nhưng họ vẫn bước đi. Một thế hệ đã hòa mình vào Tổ quốc, quyết tử cho Tổ quốc được sống, nếu được sống cũng chỉ sống khi Tổ quốc được vẹn nguyên! Một thế hệ dám dấn thân, dám hy sinh, dám bước qua cửa tử để mở ra cánh cổng hồi sinh cho Tổ quốc, lấy tính mạng của mình để gieo nên mầm sống cho thế hệ mai sau! Một thế đã chiến đấu, hy sinh không chỉ vì cứu lấy giang sơn, Tổ quốc đang bị xâm lăng, mà còn trách nhiệm trọn vẹn: "Bàn giao nguyên vẹn giang sơn Việt Nam cho thế hệ tương lai". Vâng, là "bàn giao nguyên vẹn giang sơn" đấy! Giang sơn mà họ cứu lấy và bàn giao cho tương lai phải là không được sứt mẻ, không được nham nhở, không được chia cắt.
Vì cái trách nhiệm trọn vẹn đó mà thế hệ cha anh đã đi trọn vẹn con đường chông gai đầy máu và nước mắt. Họ đã lấy máu của mình để vẽ nên màu xanh của núi non, lấy thịt của mình để lấp đầy vết nứt của đất, san lấp những hố sâu trong cơ thể Tổ quốc do đạn bom của giặc cày xới. Lấy xương cốt của mình để nối liền hai miền Bắc - Nam của Tổ quốc. Lấy tinh thần, lý tưởng cao đẹp của mình để xua đuổi bóng ma tội ác, vẽ nên vẻ đẹp, sức sống cho Tổ quốc. Họ đã hiến dâng tất cả sức lực, trí lực, tinh lực, cơ thể mình cho Tổ quốc được nguyên vẹn để bàn giao cho thế hệ chúng ta. Khi trách nhiệm ấy được thực hiện, Tổ quốc, giang sơn thống nhất, độc lập, tự chủ, tự do được bàn giao, thì cha anh chúng ta nhiều người không trở về, họ nằm lại chiến trường, nằm lại trong rừng sâu cô quạnh, nằm dưới đáy sông lạnh buốt, họ mãi mãi sống trong đất Tổ quốc. Nhiều người may mắn sống sót trở về, bước ra từ cuộc chiến lại thân thể không còn nguyên vẹn hình hài, thay vào đó là nham nhở, cháy sạm, thiếu đi một phần, thậm chí một nửa cơ thể. Có nhiều người còn nguyên cơ thể nhưng tâm lý, ý chí, tinh thần lại để lại nơi chiến trường, bị bom đạn của kẻ thù nhấn chìm vào sâu trong đất, họ trở về như trẻ thơ, như hoang dại, quảng đời còn lại vẫn cầm súng chiến đấu trong các trại tâm thần, bệnh viện... Thế nhưng, những người đã chết vẫn lặng nhìn Tổ quốc, canh giữ giang sơn, soi tỏ, dẫn dắt thế hệ hôm nay xây dựng đất nước. Những người còn sống trở về họ đều vui vẻ sống tiếp, lại hòa vào cùng dân tộc giữ nước, xây dựng Tổ quốc. Tất cả họ, những người đã chết và những người sống sót trở về chỉ mong muốn một điều nhẹ nhàng, đơn giản như Liệt sĩ Vũ Xuân đã viết trong nhật ký khi còn chiến đấu: “Tôi muốn một câu nói được vang lên bên tai thế hệ sau là: Đừng làm hoen ố máu của những người đi trước”.
Một thế hệ như thế đấy. Bàn giao nguyên vẹn giang sơn cho chúng ta, chỉ mong chúng ta đừng làm hoen ố máu của những người đi trước. Còn chúng ta, nhận lấy giang sơn từ họ, chúng ta hân hoan, sung sướng, hạnh phúc. Chúng ta cũng cũng đã cố gắng đem hết sức bình sinh của mình cống hiến cho Tổ quốc, xây dựng đất nước, xây dựng xã hội ngày càng tươi đẹp. Thế nhưng, chính trong thế hệ chúng ta, vẫn còn đó sự vô tâm, có người vô tâm đến tàn nhẫn, bất nghĩa, không chỉ làm hoen ố máu của người đi trước, mà đang tâm dẫm lên máu của anh hùng liệt sỹ để mưu cầu lợi ích riêng. Để thỏa mãn khát vọng và dục vọng cá nhân, không ít kẻ đã bẻ cong lịch sử, bẻ cong nòng súng của thế hệ cha anh, tạo cớ cho kẻ thù hoặc cấu kết với kẻ thù để đổi trắng thay đen lịch sử, hòng đổi màu của cuộc chiến tranh chống Mỹ cứu nước. Cũng không ít kẻ bế kẻ thù lên bàn thờ cung phụng thay thế hương hồn của anh hùng liệt sỹ. Lại có người bằng nhiều thủ đoạn đê hèn, việc làm phi nghĩa, tìm đủ mọi cách để đặt tên cho bọn tay sai, bán nước mà chẳng mảy may nghĩ đến rất nhiều ngôi mộ của anh hùng liệt sỹ vẫn đang khuyết danh!
Viết đến đây thì tim như thắt lại. Nhưng nhịp đập của trái tim lại như nhanh hơn, mạnh hơn. Chỉ mong rằng chúng ta sẽ sống xứng đáng với thế hệ cha anh đã ngã xuống, đem hết sức lực, trí tuệ, ý chí, tinh thần chung tay xây xựng đất nước giàu mạnh, cũng sẽ chiến đấu đến cùng để bảo vệ đến cùng màu máu và thanh danh của thế hệ đi trước. Sẽ bàn giao nguyên vẹn giang sơn này cho thế hệ mai sau như cha anh đã bàn giao cho chúng ta.
Muốn làm được điều đó, xin đừng phải bội quá khứ, đừng phản bội lịch sử. Xin đừng xét lại tiếng súng năm xưa! Và phải có trách nhiệm với tương lai như cha anh đã làm tròn trách nhiệm với chúng ta.
NVT

Nhận xét