TỔ CHỨC KHỦNG BỐ VIỆT TÂN

Thời gian qua, với nhiều thủ đoạn và hình thức khác nhau, tổ chức khủng bố Việt Tân ráo riết chỉ đạo những cơ sở nộ địa để tiến hành chống phá Việt Nam. Tiêu biểu, thời gian vừa qua đã có hàng loạt chân rết của Việt Tân xộ khám, blog Sân Đình xin tóm lược sơ bộ bài viết của tác giả An Chiến để bạn đọc hiểu rõ bản chất của tổ chức khủng bố này.

Tổ chức khủng bố Việt tân manh nha xuất hiện khi Hoàng Cơ Minh thành lập cái gọi là “mặt trận quốc gia thống nhất giải phóng Việt Nam” (“mặt trận”) và ra đời tại Ubon năm 1983. Với dã tâm chống phá Việt Nam, Hoàng Cơ Minh đã dẫn một đám tàn quân xuyên qua Thái-lan và Lào để thực hiện mưu sâu kế hiểm. Ngỡ đây sẽ là cú bất ngờ có thể xoay chuyển cục diện, cho nên Hoàng Cơ Minh chủ trương thực hiện ba đợt Đông tiến: Đông tiến I (1985 - 1986), Đông tiến II (1987), Đông tiến III (1989). Nguồn tài chính của đám tàn quân dưới sự dẫn dắt của Hoàng Cơ Minh lấy từ việc làm “giả chiến khu” để lừa gạt bà con ở hải ngoại quyên góp. Tuy nhiên, Hoàng Cơ Minh đã phải bỏ mạng, xác được đám đàn em chôn vội ở bìa rừng heo hút trên đất Lào. Nếu thông tin về cái chết của Hoàng Cơ Minh và ba lần “Đông tiến” thất bại thảm hại đến với người Việt ở hải ngoại thì Việt tân khó vượt qua được sóng gió, vì vậy, mấy kẻ đầu não còn lại trong gia đình họ Hoàng Cơ tiếp tục lún sâu vào tội ác bằng thủ đoạn lừa dối, tráo trở. Hoàng Cơ Minh tự sát ngày 28-8-1987 nhưng cho tới 14 năm sau, trước sức ép của các nhân chứng sống vụ “Đông tiến” và tin tức từ một số cơ quan truyền thông, Việt tân mới công bố Hoàng Cơ Minh đã chết. Trong 14 năm ấy, Việt tân vẫn trơ tráo đưa Hoàng Cơ Minh lên các trang báo chúc mừng các ngày lễ của bà con người Việt ở hải ngoại!...
Năm 2004, Việt tân chính thức hoạt động công khai ở hải ngoại. Được hỏi về “mặt trận”, Việt tân ngúng nguẩy, coi như không liên quan, và cố gắng chứng minh sự khác nhau giữa hai tổ chức! Trong khi đó Hoàng Cơ Minh lại được xem là “ông tổ” cùng đồng bọn mấy lần “Đông tiến”, dùng tính mạng đổi lấy niềm tin của người Việt tại hải ngoại rót tiền vào quỹ. Thật lạ lùng khi quỹ này được Việt tân thao túng, tiêu xài và đầu tư phở bò! Hệ thống “phở Hòa” ở Mỹ, Ca-na-đa, Ô-xtrây-li-a, Hàn Quốc... lên tới hơn 50 tiệm, chưa kể tới hệ thống hàng quán Cadao và xưởng may mặc ở Xlô-va-ki-a... Theo thông tin từ mấy kẻ đầu não Việt tân, chỉ trong khoảng hai năm, số tiền người Việt ở hải ngoại chắt bóp gửi cho Việt tân lên tới vài chục triệu USD! Phạm Văn Thành - kẻ từng leo đến chức “Phó ban Đông tiến”, phải đắng cay thốt lên: “Vô vàn tiếc xót là các ông đã dùng đồng tiền ấy để làm hàng quán kinh doanh, để rồi nổi trôi vào những tính toán thấp hèn của kẻ tiểu tâm mà sinh ra xào xáo, giành giật, thóa mạ lẫn nhau, tận tình giẫm đạp lên niềm tin của người vượt biển vừa qua cơn bão táp! Hành vi ấy tàn nhẫn bất nhân vô cùng, vì đã giết chết đi nguồn sức mạnh đoàn kết của cộng đồng dân tộc nơi hải ngoại, kéo dài thê lương cuộc chiến đấu đơn độc của những tổ chức yêu nước trong nước. Tội lỗi ấy, trời sẽ không dung, đất cũng sẽ không tha được!”!
Từ một tổ chức khủng bố, Việt tân đã tự tô vẽ, thổi phồng lên thành “đảng phái chính trị”, rồi liên tục ru ngủ bằng đủ trò lừa dối táo tợn. Chúng bỏ tiền mua chuộc, khống chế truyền thông, lập các trang mạng, trang web để lèo lái thông tin trong và ngoài nước. Chúng dùng tập đoàn con cháu, họ hàng để “gia đình trị” và đè bẹp sức ảnh hưởng từ các tổ chức khác đang ngo ngoe muốn cạnh tranh với Việt tân. Chúng tập trung nguồn lực, tài chính để nuôi dưỡng hàng trăm người chỉ làm công việc duy nhất là sống trên các diễn đàn, các trang mạng ảo để thực hiện chiêu trò đánh bóng, ma-két-tinh cho Việt tân. Những thủ đoạn, mưu kế, kiếm chác trên mồ hôi, xương máu của người Việt tại hải ngoại của Việt tân khiến xung đột trong tổ chức khủng bố này hình thành, âm ỉ và đã lên đến đỉnh điểm khi Trần Xuân Ninh và Hoàng Cơ Định công khai, trực tiếp “phun châu nhả ngọc, bắn súng” vào nhau năm 2006. Đó là khi trong Việt tân nổi lên phe cánh của Trần Xuân Ninh và người này công khai chỉ đích danh Hoàng Cơ Định phản bội “truyền thống, bản sắc của Việt tân thuở ban đầu”… Hoàng Cơ Định ranh mãnh khi tính toán cho thành viên của Việt tân hoạt động “bất bạo động”, nếu xảy ra trường hợp ngoài ý muốn thì chính thành viên ấy phải trực tiếp chịu trách nhiệm, kẻ đầu não không hề hấn gì… Sau khi Hoàng Cơ Minh chết tại Lào, cái gọi là “mặt trận” giải tán, rồi Việt tân thay thế. Dù không ra mặt nhưng Hoàng Cơ Định chính là người nắm quỹ tài chính, điều hành hoạt động của Việt tân từ đó đến nay. Người phát ngôn chính thức của Việt tân là Hoàng Tứ Duy. Hoàng Tứ Duy là con trai của Hoàng Cơ Định. “Chủ tịch tổ chức khủng bố Việt tân” là Đỗ Hoàng Điềm. Cha Đỗ Hoàng Điềm là Đỗ Thúc Vịnh, mẹ của Điềm là Hoàng Thị An, chị ruột của Hoàng Cơ Long, Hoàng Cơ Minh, Hoàng Cơ Định. Đây là nguyên nhân giải thích việc phe cánh Trần Xuân Ninh mặc dù trực tiếp, công khai đứng ra chỉ trích, thậm chí chỉ đích danh Hoàng Cơ Định là kẻ phản bội song đã bị chìm xuồng nhanh chóng. Các vị trí chủ chốt của Việt tân nằm gọn trong tay dòng họ Hoàng Cơ và không khác gì tổ chức gia đình trị thao túng.
Một nguồn thông tin khác cho biết, lý do Trần Xuân Ninh “phản” là do chia chác không đều. Giữa thập niên 1980, bà con ở hải ngoại đóng góp cho Việt tân hơn 20 triệu USD, đến nay là hơn 100 triệu USD. Tuy nhiên, Hoàng Cơ Định và dòng họ Hoàng Cơ dùng số tiền này để kinh doanh, không bao giờ minh bạch hóa nguồn đóng góp. Ngay cả vây cánh thân cận mà Hoàng Cơ Định cũng không chia chác lợi nhuận cho đồng đều dẫn đến mâu thuẫn, xích mích. Phạm Thành, một cựu Phó ban Đông tiến khảng khái nhìn vào sự thật và tuyên bố Việt tân thực chất là “một bọn ăn cướp”, ăn cướp lòng tin và tàn phá cộng đồng Việt Nam ở hải ngoại: Số tiền khổng lồ thu được vì công cuộc chung, nhưng nằm trong tài khoản ngân hàng của một cá nhân, gia đình người cầm đầu, không công khai nguồn thu chi, không có bất cứ giấy tờ, tài liệu cụ thể chứng minh thì làm sao công luận biết được chi thu nhằm mục đích gì, cho ai, bao nhiêu. Tất cả là do sự gian tham mà ra. Muốn biến của công thành của riêng. Một hành vi chiếm đoạt có tính toán không lương thiện. Một hình thức kinh doanh chính trị. Đây được coi là một loại tội phạm hình sự xét theo luật pháp xã hội hiện đại,…!
Bản chất của Hoàng Cơ Định và dòng họ Hoàng Cơ được ngụy trang dưới lớp áo “đấu tranh” rồi cũng sẽ bị chính đồng bọn phanh phui, đấu tố. Một trong những người tích cực, dám vạch rõ bộ mặt thật của Hoàng Cơ Định, dòng họ Hoàng Cơ và tổ chức khủng bố Việt tân từng nói: “Hoàng Cơ Định trong hơn 30 năm qua ở hải ngoại cũng đã chứng tỏ cho cộng đồng người Việt thấy rằng Định là một con người bảo thủ, cứng đầu, không biết nghe lời nói phải. Việt tân rồi cũng đi vào con đường bế tắc, không có lối thoát khi một quá khứ nặng nề của họ luôn bị cộng đồng phê phán, xa lánh, dù cho họ cố bày mưu lập kế dựng ra tổ chức này, hội đoàn nọ trong nước để lấy vải thưa che mắt thánh”! Bằng Phong Đặng Văn Âu không ngần ngại đương đầu với những kẻ vuốt đuôi Việt tân: “Mỗi khi tôi viết bài đề cập đến “mặt trận” hay Việt tân thì lập tức có những kẻ dùng nick để xỉ vả tôi bằng những ngôn từ hết sức bẩn thỉu. Bắt buộc tôi phải nghi kẻ đó là người của Mặt trận hay Việt tân. Tôi không thèm trả lời, vì tôi khinh”. Ghê sợ nhất là hai cây bút Đạm Phong và Lê Triết công khai viết bài đả kích, vạch trần bộ mặt thật của Việt tân là bịp bợm, lừa đảo, sau đó bị giết thảm. Hoàng Cơ Minh chết từ thuở nào nhưng Hoàng Cơ Định và dòng họ Hoàng Cơ còn lừa người Việt tại hải ngoại qua một số bài đăng trên các trang mạng, web để kêu gọi quyên góp. Ông Đặng Văn Âu tức giận khi nhắc lại bản chất bẩn thỉu không từ bất cứ thủ đoạn nào của “Việt tân” khi tổ chức khủng bố này dùng “cờ vàng ba sọc” để “dán vào các thùng giấy, lon kim loại đặt lây lất ở các xó chợ, tiệm ăn để xin tiền đồng bào quyên góp”. Ông Âu gọi đó là điều sỉ nhục, vì đồng tiền mà Việt tân trơ trẽn, không một chút danh dự, sĩ diện… Những nhân chứng sống sau vụ Đông tiến đang cùng nhau kêu gọi Việt tân hãy có lòng tự trọng, kẻo sự việc như “cái kim trong bọc lâu ngày cũng lòi ra”, đến khi người Việt hải ngoại biết được thủ đoạn đê tiện thì “Việt tân… chỉ còn có cách tự sát hoặc đào cái lỗ mà chui xuống”. Những người này cũng kêu gọi những kẻ biết được mặt thật của Việt tân nhưng đang vì sợ hãi, vì sợ bị chết thảm như cái chết của Đạm Phong, Lê Triết và nhiều người khác, hãy công khai ra mặt để vạch trần bản chất của Việt tân. Họ kêu gọi: “Tôi muốn Việt tân phải trong sáng, công khai trả lời với quần chúng các việc làm sai sót trong quá khứ; chứ đừng lấp liếm, hễ ai đụng đến thì vu cho người ta là phản bội, là âm thầm khử tiêu”!

Những thủ đoạn đê tiện nhằm lừa dối lòng tin của một số người Việt Nam ở hải ngoại của Việt Tân được che đậy bằng vẻ hào nhoáng bên ngoài. Và không có ý nghĩa nào khác, tổ chức khủng bố này đang sống bằng các chiêu trò trí trá, đồng tiền được sử dụng nuôi đội ngũ thành viên chỉ chăm chú công việc tô vẽ cho Việt tân và chống phá đất nước. Chúng đã và đang sống bằng đồng tiền mồ hôi nước mắt của một số người ở hải ngoại, hoặc còn đeo đẳng mối hận thù với quê hương, hoặc vì mơ hồ mà tin theo luận điệu tuyên truyền của Việt tân. “Ngôi nhà” của tổ chức khủng bố Việt tân được dựng lên bằng nền móng của sự dối trá, lừa đảo, cùng vô số thủ đoạn bẩn thỉu, đen tối, cho nên chắc chắn “ngôi nhà” ấy sẽ bị sụp đổ. Và khi bộ mặt phản dân, hại nước của Việt Tân ngày càng lộ rõ, thì ngày tàn của tổ chức khủng bố này cũng đang đến gần.

Nhận xét