Có lẽ chưa khi nào cái việc mà ngày xưa chỉ cần bị nghi ngờ đã có thể bị trảm – phản loạn – lại mọc lên nhiều như nấm sau mưa như trong thời đại này – thời đại mà con người bận rộn làm giàu, thời đại mà thông tin trở nên phổ biến, dễ dàng loan truyền trên Internet và thời đại mà vẫn như thời xưa, người vẫn như người xưa, thích đưa chuyện, mà chuyện càng giật gân, càng xấu càng tốt…
Vậy nên mới có cái chuyện từ một con mụ quét rác, ngửi thấy mùi tiền mà chỉ cần khoa môi múa mép, đã lột xác biến thành người chiến sĩ tự do, ngày ngày lên mạng viết những dòng như nhiều [tâm] HUYẾT, học tập lãnh tụ sống một cuộc sống “đạm bạc” và chiến đấu, “bảo dưỡng” tinh thần mạnh mẽ để “đấu tranh” cho một đất nước “trong mơ”… đó là mụ Phạm Thanh Nghiên với nghề cũ đói ăn chuyển sang nghề mới lu loa viết lách.
Nhìn những dòng mà bọn chúng viết trên các blog, chửi rủa bậy bạ, rồi cả những trang viết như vừa rồi bôi nhọ anh Nguyễn Phương Hùng mà tất cả mọi người đều kinh rợn cái lũ người tính súc vật đó, không thể có cảm giác nào ghê rợn hơn.
Thế đấy. những nhà Dân chủ, những “tay chơi tự do” và những đảng phái đối lập vẫn thuê những con người đó phục vụ cho chặng đường “cứu cuốc” mà họ đang theo đuổi. Không chỉ vậy, những cặn bã trong cộng sản, kẻ đã bị trục xuất vì kém tài, thất đức cũng được trưng dụng. Trưng dụng bởi chúng có cái mác từng đứng trong hàng ngũ nọ, hàng ngũ kia, có cái mác học hành này khác…
Một lũ rác rưởi theo chân bọn bán nước để kiếm ăn. Nghề của chúng là bôi nhọ lịch sử, xuyên tạc sự thật, chửi bới đồng bào và bôi xấu đất nước. Chúng là nỗi nhục của người Việt Nam – là bọn làm cái nghề mà mọi thời đều khinh rẻ, kinh miệt – nghề phản động
Ngoài đồng, những người nông dân vẫn tin tưởng vào lãnh đạo, vào Đảng, vào chính quyền, lao động miệt mài bằng chính sức mình để làm nên cuộc sống. Những giọt mồ hôi trong vắt đổ xuống để mang về hạt gạo trắng ngần dựng xây Tổ quốc…
Kiếm tiền không phải tội lỗi, nhưng đừng kiếm những đồng tiền tội lỗi vì muốn có tiền!
ĐẠI BÀNG XANH
Nhận xét
Đăng nhận xét